Chúng ta biết rằng, Hai môn đệ trên đường Emmaus, họ đã từng có một thời bước theo Chúa. Các ông tin rằng Chúa Giêsu là Đấng được Thiên Chúa sai đến để thiết lập một vương quốc. Thế nhưng, những giờ phút bão táp, hãi hùng đã xảy đến. Mọi hy vọng, mọi ước mơ đã tan thành mây khói. Sau cái chết của Chúa Giê su trên Thập giá vào chiều ngày thứ Sáu Tuần Thánh, các ông đã bỏ mặc Ngài nơi nấm mộ cô quạnh và trở về với cuộc sống trước kia của mình.
Dưới dáng dấp của một người khách lạ, Chúa Giêsu Phục sinh đến với hai môn đệ trên đường Emmau. Ngài đến đúng lúc, đúng lúc họ đang muốn bỏ cuộc, thất vọng và ray rứt vì chuyện đã qua. Ngài đi cùng với họ, đi gần bên họ, khiêm tốn trở thành một người bạn đồng hành. Ngài gợi chuyện, hay đúng hơn, Ngài muốn tham dự vào câu chuyện đau buồn của họ, để chia sẻ nỗi buồn của họ.
Vâng, Chúa Giêsu không nản lòng trước câu trả lời lạnh nhạt: "Chắc chỉ có ông mới không biết chuyện vừa xảy ra...". Ngài không cắt đứt cuộc đối thoại, nhưng Ngài nói tiếp: "Chuyện gì vậy?". Chúa Giêsu đã kiên nhẫn lắng nghe lời họ tâm sự. "Trước đây, chúng tôi hy vọng rằng..." Như thế, niềm hy vọng này chỉ còn là chuyện của quá khứ. Cả niềm tin cũng trở nên chai lì, họ đâu có tin vào lời của các bà phụ nữ đã ra thăm mộ Chúa, đã thuật lại sự việc Chúa đã Phục Sinh.
Chính trong bối cảnh này, các ông đã gặp được người khách lạ trên đường đi Emmau. Các ông lắng nghe Vị Khách ấy, chăm chú nhìn Vị Khách ấy bẻ bánh và rồi một điều gì đó đã xảy ra khiến các ông đã cảm nhận được: Vị Khách ấy chính là Chúa Giêsu Phục Sinh đang hiện diện trước mặt các ông.
Như vậy, mỗi người chúng ta cần phải có đời sống gắn bó vời Chúa, gặp gỡ Chúa trong lúc cầu nguyện, vun xới cho tình yêu thương đồng loại và cần phải cố gắng thực hiện những hành động bác ái yêu thương mà Chúa Phục sinh đang mời gọi chúng ta.
Chúa Giêsu đã vén mở ý nghĩa của mầu nhiệm đau khổ. Đau khổ là nhịp cầu mà Đức Kitô phải vượt qua để sang bờ bên kia là vinh quang bất diệt. Đau khổ không phải là chuyện buồn rầu, rủi ro, nhưng nó có chỗ đứng trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa.
Trong cuộc sống, chúng ta cũng đã từng gặp phải những giờ phút bão táp, đau khổ, khủng hoảng, tăm tối về đức tin. Nhưng chúng ta hy vọng rằng, một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp được một người, có thể là một vị khách lạ, nhưng qua người này, chúng ta tìm lại được Chúa giữa lòng Giáo Hội, khi chúng ta tham dự Thánh lễ một cách sốt sắng.
Lạy Chúa, xin Chúa hãy cùng đi với chúng con trên vạn nẻo đường đời, như xưa Chúa đã cùng đi với hai môn đệ trên đường Emmaus, nhờ đó đức tin của chúng con sẽ được nâng đỡ và bản thân chúng con sẽ trở thành chứng nhân cho Tin Mừng của Chúa.
Lm. Giu-se Trần Thành Thái
Các tin khác