KHÁNH NHẬT TRUYỀN GIÁO
Lm. Jos. Do Tien Trinh
Ai cũng biết rằng: “Bản chất của Giáo Hội là truyền giáo”. Mà mọi người tín hữu là nhân tố làm thành Giáo Hội. Nên, mọi người tín hữu phải có trách nhiệm truyền giáo.
Vậy, truyền giáo là gì? Truyền giáo tức là đem cái mình đã tin, đã cảm nghiệm, đã sốngđể cho người khác cùng tin, cùng cảm nghiệm, và cùng sống như chúng ta.
Truyền giáo ở đâu? Thưa, ở đâu có mặt chúng ta thì đó là địa điểm truyền giáo của mình, nhưng có ba nơi mà chúng ta cần làm chứng cho Tin Mừng. Đó là:
Gia đình là nơi truyền giáo đầu tiên của người Kitô hữu. Gia đình toàn là người có đạo, nhưng cuộc sống của mỗi người trong gia đình chưa chắc là cuộc sống của người có đạo: Người Bố thì cả ngày say lè nhè, người mẹ thì buồn bực hết la rầy con cái đến mắng chồng, thế là gia đình mất đi cái hạnh phúc thuở ban đầu mới cưới nhau, hoặc là bố mẹ thì siêng năng đi lễ, đi đọc kinh, làm việc lành, nhưng con cái thì sống như những quân vô đạo, có đứa thì lấy chồng lấy vợ không theo phép đạo, có đứa thì bỏ nhà đi bụi, có đứa thì không đến nhà thờ.v.v...Cha mẹ có trách nhiệm truyền giáo cho con cái bằng những gương lành gương tốt. Con cái truyền giáo cho cha mẹ bằng sự vâng lời, chăm chỉ học hành vì lòng yêu mến Thiên Chúa.
Nơi thứ hai mà chúng ta phải truyền giáo, đó là giáo xứ. Trong giáo xứ tất cả tập hợp lại thành một cộng đoàn thờ phượng Thiên Chúa. Tuy nhiên, không phải tất cả mọi giáo dân đều trở thành người gương mẫu, không phải tất cả giáo dân đều là con cái ngoan của giáo hội và của Thiên Chúa! Có những giáo dân vì bất mãn với một ai đó không đến nhà thờ hoặc không tham dự các sinh hoạt chung ở giáo xứ, nên chúng ta phải truyền giáo cho họ; có những giáo dân chỉ có tên trong sổ Rửa Tội mà thôi, nhưng cuộc sống của họ thì không phải là người công giáo; có những giáo dân thích chia rẽ người này với người kia trong giáo xứ…Tất cả những thực trạng ấy, cũng để cho chúng ta quan tâm và cầu nguyện, cũng có nghĩa là chúng ta phải truyền giáo cho giáo xứ của chúng ta.
Nơi thứ ba mà chúng ta phải truyền giáo, đó là nơi nào có sự hiện diện của chúng ta. Khi mà trong gia đình và nơi giáo xứ chúng ta đã làm tốt bổn phận của người Kitô hữu, thì tinh thần truyền giáo này cũng đi theo chúng ta đến những nơi mà chúng ta đến để làm việc, học hành, buôn bán, trong tất cả những nơi ấy, chúng ta đều trở nên những nhà truyền giáo sống động và nhiệt tình, bằng những việc làm cụ thể đơn giản và rất đời thường như một cái bắt tay với nụ cười tươi, như chu toàn bổn phận được giáo phó, như sống hòa nhã với mọi người...tất cả đều thấm nhuần tinh thần bác ái của Phúc Âm, thế là người ta dần dần nhận ra khuôn mặt của Chúa Giêsu nơi bản thân ta.
Như thế, điều quan trọng trong truyền giáo là người truyền giáo phải có hồn truyền giáo. Hồn đầy lửa mến Chúa. Hồn đầy lửa thương người.
Lửa đó là lửa từ trái tim Chúa chia sẻ ra. Lửa đó được chia sẻ cho những hồn khiêm tốn, từ bỏ mình, thiện chí muốn gieo trồng sự thiện.
Lửa đó là lửa thanh luyện, lửa cầu nguyện, lửa canh thức, lửa thương cảm, lửa cháy trong thánh giá.
Vì vậy, mỗi người Kitô hữu tuỳ theo bậc sống của mình, hãy sống đúng bổn phận, sống tốt đẹp, để mọi người xung quanh nhìn vào đó mà nhận biết Chúa Kitô. Đấy là truyền giáo.
Lạy CG, xin cho chúng con trung thành sống ơn gọi của mình, để danh Chúa được cả sángvà biên cương của Hội Thánh được nới rộng ngày càng nhiều hơn. Amen.
Các tin khác