Đối Thoại
Trong Môi Trường Văn Hóa Việt Nam
Dẫn nhập
Bữa Tiệc Lưỡi
Tương truyền, Esope, triết gia Hy Lạp, nổi tiếng về nói Ngụ Ngôn. Khi còn trẻ ông đã từng làm người phục vụ cho một nhà quí tộc. Có lần, chủ nhân mở tiệc đãi khách, mà phần lớn là các nhà triết học. Esope được lệnh phải làm món gì ngon nhất để đãi khách. Ông đi thu thập các lưỡi của động vật, và thiết tiệc Lưỡi.
Vào tiệc, chủ nhân giật mình, hỏi: “Tại sao lại toàn lưỡi?” Esope trả lời: “Lưỡi là vật then chốt dẫn đến mọi học vấn, đối với các hiền triết, lẽ nào bữa tiệc lưỡi không phải là bữa tiệc ngon nhất hay sao?”
Khách nghe nói vậy, ai cũng cười tán thưởng. Chủ nhân thích thú, liền cao hứng dặn dò Esope: “Vậy ngày mai, ta cần một tiệc rượu, món ăn phải là những loại tồi nhất”.
Ngày hôm sau, tiệc vẫn là món lưỡi. Chủ nhân thấy vậy liền nổi trận lôi đình, quát hỏi: “Tại sao cũng là lưỡi?” Esope bình thản đáp: “Lưỡi không chỉ là vật tốt nhất, đồng thời còn là vật tệ hại nhất, vì chẳng lẽ mọi việc tồi tệ lại không phải từ miệng mà ra hay sao?”
Có người nói, ngôn ngữ có khả năng chinh phục cái phức tạp nhất trên thế giới: “Tâm linh con người”; lại có người còn nói, nhân tài chưa chắc đã có tài ăn nói, nhưng phàm đã là người có tài ăn nói thì nhất định là nhân tài…
Nó là tố chất cần có của những nhân tài thuộc loại người sáng tạo mở đường.
Tài nói là sự biểu hiện của một năng lực tổng hợp:
Quan sát nhạy bén (có thể nhận thức sự vật một cách sâu sắc, chỉ có như vậy, lời nói mới đúng ngay thực chất của sự việc, phản ánh chính xác trọng điểm của sự vật).
Tư duychặt chẽ (biết cách phân tích, phán đoán, suy lý).
Diễn đạtmạch lạc (có lý, trôi chảy thông suốt, từ ngữ phong phú, tri thức uyên bác).
Tài nói là thước đo trình độ học thức của một người.
Nó còn là sự dung hợp giữa nghệ thuật và kỹ xảo.
Lm. Gioankim Nguyễn Văn Hinh (D.Min.)
Các tin khác