1. Lời Chúa
“Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và
hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chua.” (Lc. 2: 40)
2. Lời chúc
“KHỎE MẠNH – KHÔN NGOAN – YÊU THƯƠNG”
DẪN NHẬP
Giáng sinh.
Thiên Chúa làm Người trong môi trường gia đình. Giữa cảnh thiên nhiên của đất trời.
Ngài dạy chúng ta bài học làm Người như Chúa.
Phúc Âm kể:
“Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng
Thiên Chua.” (Lc. 2: 40)
Dưới ánh sáng Công Đồng Vat. II, lời kể về Chúa Giêsu trên, bao gồm ba chiều kích của con người
toàn diện và toàn thể.
Đó là:
Thể chất: Lớn lên thêm vững mạnh.
Theo văn hóa Việt Nam, được hiểu là: khỏe mạnh.
Khỏe về thể xác, mạnh về tinh thần.
Tinh thần: Khôn ngoan
Tâm linh: Ân nghĩa cùng Thiên Chúa. Có nghĩa được yêu thương. Yêu thương được hiểu
là mến Chúa yêu Người.
Chúng ta bắt đầu chia sẻ.
NỘI DUNG
1. Mạnh khỏe: “Cả thể chất cả tinh thần”
1.1. Nhận thức
- “Nghèo mà cơ thể lành mạnh cường tráng,
còn hơn giàu mà thân xác ốm o xo bại.
15Khoẻ mạnh và tráng kiện thì hơn mọi thứ bạc vàng,
một thân hình vạm vỡ thì hơn cả gia tài vô tận.
16Không của cải nào bằng sức khoẻ của thân xác.”
(Huấn ca, 30:14)
- “Sức khỏe là vàng.” (Tục ngữ)
- “Có tài có đức mà không có sức cũng đành bỏ đi.”
(Đặng Tỉểu Bình)
- “Một tinh thần minh mẫn trong một cơ thể cường tráng.”
(Tục ngữ Latinh.)
Minh mẫn:
Sáng suốt, linh lợi , tinh tường, không lầm lẫn.
Biết biện phân điều thiện điều ác; điều đúng điều sai; điều nên làm điều không nên làm; điều nào
nên làm trước điều nào nên làm sau…
1. 2. Thực hành
- Mỗi người cố gắng chọn cho mình một môn thể dục thể thao phù hợp với con người và sở thích
của mình.
- Tập dưỡng sinh:
+ Mười hai gậy dưỡng sinh theo Sao Bắc Đẩu.
+ Tập hít thở theo gương Bác Sĩ Nguyễn KhắcViện.
- Đi bộ …
- Loại bỏ dần những gì độc hại cho sức khỏe.
2. Khôn ngoan
2.1. Nhận thức
“Xin ban cho tôi tớ Chúa đây, một tâm hồn biết lắng nghe, để cai trị dân Chúa và phân biệt phải
trái; chẳng vậy, nào ai có đủ sức cai trị dân Chúa, một dân quan trọng như thế?" 10 Chúa hài lòng vì
vua Sa-lô-môn đã xin điều đó. 11 Thiên Chúa phán với vua: "Bởi vì ngươi đã xin điều đó, ngươi đã
không xin cho được sống lâu, hay được của cải, cũng không xin cho kẻ thù ngươi phải chết, nhưng
đã xin cho được tài phân biệt để xét xử, 12 thì này, Ta làm theo như lời ngươi: Ta ban cho ngươi
một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi, chẳng một ai sánh bằng, và sau ngươi,
cũng chẳng có ai bì kịp. 13 Cả điều ngươi không xin, Ta cũng sẽ ban cho ngươi: giàu có, vinh quang,
đến nỗi suốt đời ngươi không có ai trong các vua được như ngươi. 14
2.2. Thực hành
2.2.1. Vua Sa-lô-môn xử kiện
16Bấy giờ có hai người gái điếm vào chầu vua. Khi đứng trước mặt vua, 17 thì một người nói: "Ôi,
thưa chúa thượng tôi, tôi và người đàn bà này cùng ở một nhà; và tôi sinh một đứa con, trong lúc chị
này cùng ở đó với tôi. 18 Tôi sinh được ba ngày, thì người đàn bà này cũng sinh. Chúng tôi ở chung
với nhau; ngoài hai chúng tôi ra, không có ai khác trong nhà. 19 Ðêm nọ, đứa con của chị này chết,
vì chị đè lên nó; 20 giữa đêm chị thức dậy, và trong khi nữ tỳ của ngài vẫn ngủ, thì chị bế đứa con
của tôi đang nằm cạnh tôi, và đặt trong lòng mình, còn đứa con đã chết của chị, chị đặt vào lòng tôi.
21 Ðến sáng khi tôi thức dậy cho con bú, thì này đứa bé đã chết. Nhưng khi tôi nhìn kỹ nhờ ánh sáng
ban ngày, thì ra nó không phải là đứa con tôi đã sinh ra." 22 Người đàn bà kia trả lời: "Không phải
thế, vì con tôi còn sống, con chị mới là đứa chết." Nhưng người này lại nói: "Không phải, con chị
mới là đứa chết, đứa sống là con tôi." Và họ cãi nhau trước mặt vua. 23
Bấy giờ vua nói: "Chị này bảo: "Ðứa sống này là con tôi, con chị mới là đứa chết. Chị kia đáp lại:
"Không phải thế, con chị mới là đứa chết, nhưng con tôi còn sống." 24
Rồi vua ra lệnh: "Ðưa cho ta chiếc gươm." Người ta đưa tới trước mặt vua một chiếc gươm. 25
Và vua quyết định: "Phân đứa trẻ còn sống ra làm hai, và cho mỗi người một nửa!" 26
Bấy giờ người mẹ của đứa trẻ còn sống, động lòng thương con mình, liền thưa với vua:
"Ôi! thưa chúa thượng tôi, xin ngài cho chị ấy đứa trẻ còn sống; còn giết chết nó, thì xin đừng!"
Người kia nói:
"Chẳng phải con tôi, cũng chẳng phải con chị, cứ chia ra!" 27 Bấy giờ vua lên tiếng nói:
"Trao đứa trẻ còn sống cho người nói trước, và đừng giết nó, chính nàng mới là mẹ nó." 28
Toàn thể Ít-ra-en nghe biết vụ án vua đã xử, đều kính sợ vua, vì thấy rằng Thiên Chúa đã phú bẩm
cho vua một sự khôn ngoan lạ lùng để người xét xử. (1 Vua 3:9-28)
2.2.2. Suy gẫm Kinh thánh:
“Khởi đầu của sự không ngoan là biết kính sợ Chúa.”
7Vậy tôi nguyện xin, và Thiên Chúa đã ban cho tôi sự hiểu biết.
Tôi kêu cầu, và thần khí Ðức Khôn Ngoan đã đến với tôi.
8Ðức Khôn Ngoan, tôi đã quý trọng
còn hơn cả vương trượng, ngai vàng.
Tôi không coi của cải là gì so với Ðức Khôn Ngoan.
9Ðối với tôi, trân châu bảo ngọc
chẳng sánh được với Ðức Khôn Ngoan,
vì vàng trên cả thế giới, so với Ðức Khôn Ngoan,
cũng chỉ là cát bụi,
và bạc, so với Ðức Khôn Ngoan, cũng kể như bùn đất.
10Tôi đã ham chuộng Ðức Khôn Ngoan hơn sức khoẻ và sắc đẹp,
đã quý Ðức Khôn Ngoan hơn ánh sáng,
vì vẻ rực rỡ của Ðức Khôn Ngoan chẳng bao giờ tàn lụi.
11Nhưng cùng với Ðức Khôn Ngoan, mọi sự tốt lành đã đến với tôi.
Nhờ tay Ðức Khôn Ngoan, của cải quá nhiều không đếm xuể.
12Tôi vui hưởng mọi sự tốt lành ấy,
vì chính Ðức Khôn Ngoan đem chúng đến với tôi;
thế mà tôi lại không biết rằng
Ðức Khôn Ngoan là mẹ sinh ra chúng.
13Những điều tôi đã thành tâm học hỏi được,
xin truyền đạt hết, không dè sẻn chi.
Tôi không hề giấu giếm của cải phong phú của Ðức Khôn Ngoan.
14Ðức Khôn Ngoan là kho báu vô tận cho con người.
Chiếm được Ðức Khôn Ngoan
là được nên bạn hữu với Thiên Chúa,
và được Người tin cậy,
vì đã tiếp nhận những lời dạy dỗ bảo ban.
Kêu xin Thiên Chúa soi sáng
15Ước gì Thiên Chúa cho tôi nói về Ðức Khôn Ngoan
theo như tôi được hiểu,
và cho tôi biết nghĩ biết suy xứng với những gì tôi đã lãnh nhận;
vì chính Người là Ðấng hướng dẫn Ðức Khôn Ngoan,
và cũng là thầy dạy của các bậc hiền triết.
16Bản thân chúng ta, cùng với ngôn từ,
với toàn bộ trí tuệ và tài năng,
tất cả đều nằm trong tay Thiên Chúa.
17Chính Người đã khấng ban cho tôi
tri thức xác thực về những gì đang hiện hữu
để tôi thấu hiểu cơ cấu của vũ trụ
và năng lực của các nguyên tố tạo thành,
18thấu hiểu về thời gian từ khởi thuỷ, qua các thời đại,
và cho đến tận cùng của nó,
thấu hiểu về thời tiết chuyển vần, về các mùa thay đổi,
19thấu hiểu về chu kỳ năm tháng, về vị trí tinh tú trên trời,
20thấu hiểu bản tính các sinh vật và bản năng các loài dã thú,
thấu hiểu các mãnh lực thần thiêng
và các tư tưởng của con người,
thấu hiểu các loài thảo mộc và công hiệu của rễ cây.
21Mọi sự tiềm ẩn và mọi sự trông thấy được, tôi đều biết hết.
Vì chính người thợ làm ra muôn vật muôn loài đã chỉ dạy cho tôi.
Người thợ ấy chính là Ðức Khôn Ngoan.
Ca tụng Ðức Khôn Ngoan
22Quả vậy, nơi Ðức Khôn Ngoan,
có một thần khí tinh tường và thánh thiện,
duy nhất và đa năng, tinh tế và mau lẹ,
minh mẫn và tinh tuyền, trong sáng và thản nhiên,
lanh lợi và chuộng điều lành,
23bất khuất, từ bi và nhân ái,
cương quyết, vững vàng và điềm tĩnh,
làm được mọi sự và quan tâm đến mọi điều,
thấu suốt mọi tâm can,
kể cả tâm can của những người trong sạch,
thông minh, tinh tế nhất.
24Vì chuyển động của Ðức Khôn Ngoan thì mau lẹ hơn tất cả các chuyển động.
Do tính thuần khiết, Ðức Khôn Ngoan thâm nhập
và xuyên thấu mọi vật mọi loài.
25Ðức Khôn Ngoan toả ra từ quyền năng Thiên Chúa
và rực lên trong ngần từ vinh hiển Ðấng Toàn Năng,
nên không thể vương một tì ố.
26Ðức Khôn Ngoan phản chiếu ánh sáng vĩnh cửu,
là tấm gương trong phản ánh hoạt động của Thiên Chúa,
là hình ảnh lòng nhân hậu của Người.
27Dầu chỉ một mình,
Ðức Khôn Ngoan vẫn có thể làm được mọi sự;
luôn luôn bất biến,
Ðức Khôn Ngoan đổi mới được muôn loài.
Từ thế hệ này qua thế hệ khác,
Ðức Khôn Ngoan ngự vào những tâm hồn thánh thiện,
biến họ nên bạn hữu của Thiên Chúa,
nên ngôn sứ của Người.
28Thiên Chúa chỉ yêu chuộng
những người chung sống với Ðức Khôn Ngoan.
29Ðức Khôn Ngoan rực rỡ hơn mặt trời, trổi vượt muôn tinh tú.
So với Ðức Khôn Ngoan, ánh sáng còn kém xa.
30Bởi trước màn đêm, ánh sáng đành phải lui bước.
Còn Ðức Khôn Ngoan, chẳng gian tà nào thắng nổi.
(Kn 7: 7-30)
2.2.3. Kính thờ Thiên Chúa
2.2.4. Kính hiếu Ông Bà Cha mẹ Tổ Tiên
2.2.5. Kính trọng hết mọi người
3. Yêu thương
3.1. Nhận thức
3.1.1. Hai giới răn trọng nhất: “Mến Chúa Yêu người.”
- Nếu tôi phải viết một cuốn sách đạo đức, cuốn sách đó sẽ dày 100 trang. Chín mươi chín trang sẽ
để trắng. Trang cuối cùng, tôi sẽ viết: “Tôi chỉ biết duy nhất một bổn phận, đó là yêu thương.”
(Albert Camus)
- “Yêu thương không đơn giản chút nào. Nó là một công trình phải xây dựng hàng ngày, trên mọi
lãnh vực, trong mọi chiều kích. Phải học. Phải tập. Phải rèn luyện. Phải phấn đấu. Phải tìm tòi sáng
tạo.
Yêu thương là một giá trị tâm linh. Nó có ảnh hưởng rất lớn. Thịnh suy của một nền văn hóa, của
một tôn giáo, của một dân tộc, tùy thuộc ở đó.”
(ĐGM Bùi Tuần)
3.1.2. Thực hành
3.1.3. Khiên tốn - Hiền lành
3.1.4. Liên đời - Trách nhiệm
3.1.5. Yêu thương - Phục vụ
3.1.6. Đối thoại - Hòa giải
KẾT LUẬN
“Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng
Thiên Chua.” (Lc. 2: 40)
Chúa cứu chuộc Loài Người toàn diện: “Cả xác cả tinh thần cả hồn.”
Chúng ta sẽ chia sẻ thêm vào dịp thuận tiện.
Chúc mỗi người và mọi gia đình: Giáng Sinh và Năm Mới “Khỏe mạnh, khôn ngoan, yêu thương.”
Đêm Giáng Sinh 2013
Lm. Gioankim Nguyễn Văn Hinh
Các tin khác