NHỮNG TRUYỆN MẸ TÊRÊSA KỂ:
1. KHÔNG SẮM ĐỒ CƯỚI, KHÔNG MỞ TIỆC, ĐỂ TIỀN CHO NGƯỜI NGHÈO
Một câu chuyện làm Mẹ Têrêsa cảm kích thường hay được Mẹ kể:
Năm 1982, một hôm có 2 người trẻ tới nhà chúng tôi tại
Ở
Sau khi giải thích, mẹ Têrêsa kể tiếp:
"Thấy họ còn quá trẻ, tôi tò mò hỏi:
- Hai con có thể cho mẹ biết tiền đâu mà hai con có nhiều thế?
Họ trả lời:
- Chúng con vừa cưới nhau được hai ngày. Trước ngày cưới, chúng con đã suy nghĩ nhiều. Sau cùng, chúng con quyết định không may đồ cưới, cũng không tổ chức yến tiệc linh đình, và chúng con muốn dùng khoản tiền chi phí cho đám cưới để tặng những người không được may mắn như chúng con".
Tôi phân vân, vì đám cưới tại Ấn là một chuyện lớn. Quyết định làm như 2 bạn trẻ này thực là điều ngoại lệ, nên tôi hỏi thêm:
- Tại sao anh chị lại quyết định như vậy?
- Vì chúng con yêu nhau, chúng con muốn có cái gì đặc biệt cho nhau, cái gì đẹp đẽ, và chúng con quyết định hi sinh.
Mẹ Têrêsa cắt nghĩa:
"Ở Ấn Ðộ, đối với một người Hin-đu thuộc giai cấp thượng lưu khá giả, đám cưới mà không có quần áo cưới và tiệc cưới là một điều nhục nhã.Vì thế, chắc chắn mọi người, nhất là những thân nhân họ hàng của đôi vợ chồng trẻ đó đã rất lấy làm lạ và cho quyết định của họ là một việc làm gây tủi hổ cho cả hai gia đình, đàng trai cũng như đàng gái".
Ðể biết rõ thêm, mẹ Têrêsa hỏi:
- Tại sao chúng con lại quyết định táo bạo như thế, chúng con không sợ rằng việc làm như thế sẽ làm phật lòng cha mẹ và họ hàng sao?
Hai bạn trẻ ấy trả lời:
- Chúng con yêu nhau tha thiết. Vì thế chúng con muốn tặng cho nhau một món quà cưới thật đặc biệt. Chúng con muốn khởi đầu cuộc chung sống của chúng con bằng một hy sinh mà cả hai đều dự phần vào.
Thật là tuyệt vời khi nghĩ đến tình yêu cao quí như thế. Tôi luôn luôn cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban cho những người trẻ ơn Thánh và sức mạnh, để trong ngày thành hôn, họ có thể cho nhau trái tim trong sạch, trái tim trinh khiết, thân xác trong trắng là món quà lớn lao của tình yêu nhau.
2. CẦU NGUYỆN CHO BÉ SẮP CHẾT
Một hôm, Mẹ được biết một em bé trong nhà trẻ tại Calcuta, một sơ buồn bã nói với Mẹ:
-Đứa bé sắp chết.
-Mẹ trả lời: Ta hãy cùng đọc kinh Lạy Cha. Họ đã đọc và Mẹ đem em bé đi khám nghiệm lại. Ba giờ sau, em bé tỉnh lại dần. Sự việc này nhiều lần đã xảy ra. Mẹ không làm phép lạ, nhưng đã cầu nguyện, và Chúa Giêsu nhận lời.
3. VỊ THÁNH XÓM NGHÈO
Mẹ Têrêsa đi làm việc trong các xóm nghèo nàn dơ dáy, gọi là xóm ổ chuột, từ năm 1948. Vì thế, Mẹ và các chị em Dòng của Mẹ trở nên quen biết với những khuôn mặt thảm não nhất trên thế giới này. Trong những năm đầu, Mẹ không có xe riêng, Mẹ phải dùng những phương tiện chuyên chở công cộng. Sau này, vì sức khoẻ và tuổi già yếu, Mẹ đã cho phép mình được có xe. Mẹ thường đi bộ đến nơi làm việc trong các xóm ổ chuột nghèo nàn nhất thế giới. Mẹ thường nhủ mình và bảo các chị em dòng: "Mở mắt ra mà nhìn". Câu chuyện sống động này Mẹ thường hay nhắc lại khi có dịp:
"Tôi không bao giờ quên, một hôm tôi xuống phố, và chợt thấy vật gì động đậy ở trong rãnh. Tôi gạt bùn đi, và thấy đó là một người. ông ta bị sâu bọ rúc rỉa, và sau khi đem về nhà , chúng tôi phải mất 3 tiếng đồng hồ để lau lọt cho ông. Người sống dơ bẩn trong rãnh này, sau cùng đã nói:
- Tôi đã sống như con vật trên đường phố, nhưng tôi sẽ chết như một thiên thần, được yêu mến và được săn sóc. Và ngay khi chúng tôi còn cầu nguyện với ông, cầu nguyện cho ông, ông nhìn vào một Sơ mà nói:
- Sơ ơi, tôi sắp đi về nhà Chúa, rồi ông chết. Trên mặt ông nở nụ cười rạng rỡ. Tôi chưa hề thấy nụ cười nào giống như thế.
4. LÀM VIỆC NÀY CHO CHÚA GIÊSU
Có những phụ nữ làm việc cho các cơ quan xã hội, lại thường muốn giúp đỡ Mẹ Têrêsa. Một bà nói:
- Thưa Mẹ, chúng tôi cũng làm việc xã hội như Mẹ, nhưng chúng tôi muốn giúp Mẹ. Mẹ Têrêsa muốn họ giúp, nhưng cũng muốn họ hiểu bản chất công việc phục vụ của Mẹ. Mẹ nói:
- Một tâm hồn trong sạch sẽ thấy Thiên Chúa. Chúng ta phải thấy Thiên Chúa trong mỗi người. Điều này chính Chúa Giêsu đã dạy:"Hãy thương mến nhau, là thương mến Ta, điều nhỏ mọn đó, con đã làm cho Ta".
Chúng tôi không phải là những nhân viên xã hội, chúng tôi đã làm những công việc xã hội dưới mắt của một số người, nhưng chúng tôi làm việc đó cho Chúa Giêsu.
Rồi Mẹ giải thích thêm:
- Một hôm, một trong các Sơ chúng tôi thấy một người nằm ngoài đường, Sơ đã đỡ ông ta lên, da ông còn rụng trên lối đi. Sơ đem ông về nhà chúng tôi và mất nhiều giờ săn sóc ông, mình ông đầy những dòi rúc rỉa. Sau 2,3 giờ ông chết miệng nở nụ cười tuyệt vời trên khuôn mặt tươi tỉnh. Tôi hỏi Sơ:
- Sơ thấy thế nào khi đụng vào người ông ta? Khi Sơ đụng vào da thịt của ông?
- Thưa Mẹ, chưa bao giờ con cảm thấy sự hiện diện của Chúa Kitô như thế. Thật vậy, chắc chắn con đã đụng vào thân thể Chúa.
5. TÌNH YÊU BẮT ĐẦU TỪ GIA ĐÌNH
Mẹ Têrêsa ngạc nhiên thấy càng ngày càng tăng số những thiếu niên nam nữ con nhà giầu cũng như nhà nghèo nghiện xì ke...Mẹ gắng tìm hiểu nguyên nhân nào đã đưa đến nông nỗi này. Mẹ đã tìm được câu trả lời: Khi chúng trở về nhà, thì không ai trong gia đình ở đó để đón tiếp chúng. Con cái chúng ta cậy nhờ vào chúng ta trong mọi chuyện.- sức khỏe, của ăn, sự an toàn, sự nhận biết và yêu mến Chúa. Với tất cả những điều đó, con cái tìm đến cha Mẹ với sự tin tưởng, hi vọng, mong mỏi.
Sự ràng buộc yếu kém trong gia đình là nguyên nhân gây ra vấn đề. Mẹ nói:
- Yêu thương kẻ nghèo, nhưng trước hết phải yêu thương những người trong gia đình quí vị. Mẹ cha sẻ kinh nghiệm tại
Mẹ kể:
- Một đêm tôi đi xuống phố với các nữ tu. Tôi thấy một em trai tóc dài đang ngồi cạnh đường với những em khác. Tôi hỏi em:
- Sao em lại ở đây? Em không nên ở đây, em nên về nhà với cha Mẹ.
Em đó trả lời:
- Thưa Mẹ, nhiều lần con gắng trở về nhà, nhưng má con không nhận con. Mỗi lần con về, má con đuổi con đi, vì má con không thích con để tóc dài.
Tôi cho em một tô súp và miếng bánh kẹp thịt, rồi chúng tôi đi. Khi chúng tôi trở lại, chúng tôi thấy em nằm xõng xoài trên đất. Em hút quá lượng xì ke. Chúng tôi đưa em vào nhà thương. Tôi không thể nghĩ rằng dù má em bận rộn chuyện này chuyện kia, nhưng đó là con của bà ta, không chấp nhận, không yêu thương, và chỉ muốn đuổi em đi ra ngoài nhà.
Tôi không giúp gì được, nhưng tôi tự nghĩ: Đây là đứa trẻ muốn về nhà, nhưng má nó không có giờ lo cho nó.. Đây là sự nghèo thật nghèo. Đây là vấn đề tôi và các bạn phải làm cho thế giới tốt đẹp hơn.
6. GẶP CHÚA KITÔ TRONG THÂN THỂ ANH EM KHỐN KHỔ
"Khi Ta mình trần, con đã...Lần kia Mẹ Têrêsa kể:
Một thiếu nữ đã tìm đến Ấn Độ xin gia nhập hội thừa sai bác ái của chúng tôi. Chúng tôi có một qui định là người đầu tiên khi mới đến, tất cả những ai muốn sống với chúng tôi đều được mời sang nhà hấp hối, tức là nhà đón tiếp những người sắp chết. Bởi vậy, tôi đã nói với thiếu nữ:
- Con đã nhìn thấy vị Linh mục dâng Thánh lễ, con đã thấy Ngài cầm Thánh Thể trong tay cách cung kính và mến yêu chừng nào, con cũng hãy đi và làm như thế nơi nhà hấp hối, bởi vì con tìm gặp được Chúa Giêsu trong thân thể của người anh em khốn khổ đó.
Người thiếu nữ ra đi. Một thời gian sau cô trở lại với một nụ cười thật tươi mà có lẽ tôi chưa bao giờ trông thấy. Cô vui vẻ nói với tôi:
- Thưa Mẹ, con đã sờ đến thân thể Chúa Kitô suốt ba tiếng đồng hồ.
Tôi hỏi cho biết sự thể đã diễn ra thế nào Cô đáp:
- Con vừa đến nhà hấp hối thì thấy người ta mang tới một cụ già vừa té xuống một hố sâu. Mình mẩy ông đầy những thương tích và bùn dơ hôi hám. Con đã tắm rửa cho ông thật sạch sẽ và băng bó các vết thương của ông, con biết rằng làm như thế là con đã chạm đến thân thể Chúa Kitô.
7. VUI VẺ TƯƠI CƯỜI TRONG HÔN NHÂN
Nhiều người đến thăm tôi tại
Tôi liền bảo họ: "Quý vị hãy về và cười với nhau. Hãy cười với vợ của ông. Hãy cười với con cái của ông bà. Hãy cười với mọi người, không kể người đó là ai. Cười như thế quí vị sẽ lớn lên trong tình yêu hỗ tương".
Các tin khác