Hãy tập nhìn xuống để thấy bao người dưới mình. Chia sẻ là lấp vực thẳm, nâng người khác lên bằng mình.
Kitô giáo đã không dạy ta con đường tránh đau khổ bằng mọi giá. Đức Giêsu đã giang tay đón lấy đau khổ với một tình yêu bao dung, lập tức đau khổ ấy có ý nghĩa và nở hoa.
“Còn con, con bảo Thầy là ai?” Đức Giêsu cũng hỏi từng người chúng ta như vậy, nhiều lần trong đời. Tôi phải trả lời, vì tôi không nên đi theo Đấng mà tôi không biết là ai.
Nhiều người đã đặt câu hỏi: “Ông Giêsu này là ai?” Hôm nay nhân loại vẫn đặt câu hỏi quan trọng đó. Để trả lời, phải bước vào một cuộc hành trình, bỏ lại những thành kiến.
Nếu hôm nay Đức Giêsu sai chúng ta đi, Ngài sẽ bảo ta đừng đem gì? Đâu là những nét đặc trưng của khuôn mặt người tông đồ thế kỷ 21? Đâu là những bệnh tật và nô lệ của con ...
Ai nghe và thi hành lời Thiên Chúa thì trở nên mẹ của Ngài, bởi vì, theo thánh Bêđa, qua gương sáng và lời nói của họ, họ sinh ra Ngài trong trái tim tha nhân.
Nhiệm vụ của chúng ta là thắp sáng, chiếu sáng và đem ra ánh sáng, để những ngọn đèn nhỏ của ta dẫn nhân loại đến với Ánh Sáng Giêsu.
Chúng ta cần giữ một sự thăng bằng trong cuộc sống. Sự thăng bằng này lại nằm ở chỗ chúng ta nghiêng về phía Chúa và để Ngài làm chủ đời mình.
Chúng ta cũng phải có khả năng giới thiệu Đức Giêsu cho người thời nay, nghĩa là biết, hiểu và nói được ngôn ngữ của thế giới, để thế giới nghe và hiểu được.
Các bà này đã lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.