|
Kinh Mân Côi có sức mạnh làm vơi nhẹ các khổ đau của các linh hồn trong lửa Luyện Ngục và mau chóng đưa họ lên Thiên Đàng. Đây là lý do khiến cho nhiều vị Thánh liên lỉ sốt sắng lần hạt Mân Côi. Chính vì thế chúng ta cũng phải noi gương các ngài liên lỉ lần hạt Mân Côi để sinh ích lợi cho cuộc sống của những ai còn đang lữ hành trên đường trần gian này và cứu giúp các linh hồn đã qua đời, trong đó có các thân nhân, bạn bè và ân nhân của chúng ta.
Người ta kể rằng khi về già một ngày kia thánh Giám Mục Alfonso de Liguori rơi vào tình trạng ngủ li bì. Thánh nhân không nói cũng không nghe thấy gì. Các anh em trong dòng vây quanh người và không biết phải làm gì. Nhưng có một thầy dòng bất thình lình được linh hứng, tiến tới gần thánh nhân và nói: ”Thưa Đức Cha, chúng con phải lần hạt Mân Côi”. Vừa nghe tới Kinh Mân Côi thánh nhân lập tức giật mình, mở mắt và bắt đầu xướng kinh: ”Lậy Chúa Trời xin tới giúp con... ” Khi nghe nói tới lần hạt Mân Côi, thánh Alfonso luôn luôn sẵn sàng không mệt mỏi. Đặc biệt trong những năm già yếu thánh nhân luôn luôn có Tràng Hạt Mân Côi trong tay từ sáng cho tới chiều tối, không lúc nào rời.
Các Thánh là như vậy. Luôn luôn hướng tới tột đỉnh trong sự thiện, và khi đó là việc thực thi các điều tốt lành, các vị không bao giờ đặt giới hạn hay thuyên giảm các cố gắng và các hành động anh hùng. Đặc tính của các Thánh là thế, nhất là đối với một việc lành thánh như cầu nguyện, cách riêng cầu nguyện cho người khác và cầu nguyện bằng Kinh Mân Côi.
Cầu nguyện có nghĩa là dừng lại và sống ở trên Trời như thánh Phaolô căn dặn tín hữu Philiphê: ”Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên Trời” (Pl 3,20). Cầu nguyện là làm những gì các Thánh trên Thiên Đàng đang làm, các vị đối thoại với Thiên Chúa và Mẹ Maria, các vị say sưa trong lời cầu nguyện thờ lậy, chúc tụng và cảm tạ liên lỉ.
Như vậy say mê yêu mến cầu nguyện, mau mắn tìm mọi dịp để cầu nguyện, không mệt mỏi trong việc cầu nguyện, là điều tự nhiên và bình thường nhất đối với các Thánh. Thật thế, các Thánh yêu thích lời Chúa dặn: ”Các con hãy cầu nguyện không ngừng” (Lc 18,1) và các vị hiểu lời Chúa từng chữ một. Vì thế khẩu hiệu chung của các vị là: cầu nguyện nhiều và cầu nguyện sốt sắng, còn hơn thế nữa cầu nguyện rất nhiều và rất sốt sắng.
Và các Thánh cầu nguyện trong mọi nơi, mọi lúc. Không có ngày nào là các vị không lần hạt Mân Côi. Các vị không đánh mất cho dù chỉ là một chút thời giờ nhàn rỗi, mà không biến nó thành lời cầu nguyện với Kinh Mân Côi. Trái lại, có biết bao nhiêu người không lần hạt Mân Côi, mặc dù có lẽ họ phung phí hàng giờ ngồi trước máy truyền hình, đọc báo hay chơi lô tô, đi lại và nói năng trống rỗng!
Có những người nói rằng mình tuyệt đối không có thời giờ để lần hạt Mân Côi. Họ nói không thể nào tìm ra mười lăm phút để lần một chuỗi. Có cần phải tin lời họ nói không? Cả khi muốn tin như vậy đi nữa, chúng ta cũng có thể nói với họ điều mà thánh Vinh Sơn de Paoli và thánh Gioan Bosco đã nói: Hãy tìm cách lần một chuỗi, bằng cách chia ra trong suốt ngày
sống, một chục kinh ban sáng khi vừa thức dậy, một chục kinh sau đó nữa, một chục kinh khác trước khi ăn trưa... Thỉnh thoảng bỏ ra hai phút để đọc mười kinh, thật đâu có nhiều giờ lắm đâu! Nhưng cần phải lần hạt mỗi ngày như dấn thân của tình yêu thường nhật đối với Mẹ Maria, Mẹ Chúa Cứu Thế và là Mẹ chúng ta.
Thánh Vinh Sơn de Paoli còn đi tới chỗ khuyên bỏ hết các kinh khác một bên, miễn là không bỏ lần hạt Mân côi. Và thánh Alfonso de Liguori thì sẵn sàng bỏ cả bữa ăn trưa... vì thánh nhân khẳng định rằng đọc Kinh Mân Côi có giá trị hơn bữa ăn trưa rất nhiều.
Thật là đẹp khi thấy thánh Maria Bertilla tìm cách lần hạt Mân Côi trong một lúc nghỉ trước khi bắt đầu một công việc khác, học hành, giải trí.
Cả thánh Roberto Bellarmino cũng ngừng công việc học hành nghiên cứu của mình để đi dạo và đọc Kinh Mân Côi với cỗ tràng hạt trong tay.
Ông Giuseppe Tovini, một người cha gia đình có mười đứa con, mỗi khi phải đi đâu, ngồi trên xe ông đều lần hạt Mân Côi, hết chuỗi này tới chuỗi khác.
Cần phải biết tận dụng các lúc nghỉ ngơi hay chờ đợi mà chúng ta có được trong hàng quán, trong phòng đợi của bác sĩ, trong khi chờ xe lửa hay xe buýt tới. Nếu biết tận dụng những thời gian đó, thì mỗi ngày chúng ta đã lần được biết bao nhiêu chuỗi rồi!
Chân phước Diego Oddi, là một thầy dòng khiêm hạ có nhiệm vụ đi khất thực cho nhà dòng. Khi đi đường thầy luôn luôn lần hạt Mân Côi. Các hạt chuỗi di động giữa các ngón tay nổi đốt sần sùi của thầy. Thầy luôn chú ý để không mất một chút thời giờ nào mà không lần hạt Mân Côi. Nhất là mỗi khi phải chờ đợi xe buýt, thầy rất hài lòng vì có thể an bình đọc Kinh Mân Côi. Một lần nọ thầy gặp một Linh Mục Trưởng cũng đợi xe buýt như thầy. Thầy mời vị Linh Mục lần hạt chung với thầy. Vị Linh Mục từ chối khéo bằng cách nói rằng xe buýt sắp tới bây giờ, nên bắt đầu lần hạt Mân Côi là vô ích. Thầy Diego dịu dàng khích lệ cha cứ bắt đầu lần hạt với thầy. Để làm vui lòng thầy cha bắt đầu cùng lần hạt với thầy. Và xe bvýt đã chỉ tới khi hai người xong chuỗi Mân Côi và đọc kinh Kính Chào Nữ Vương để kết thúc.
Biết bao nhiêu lần cũng xảy ra là chúng ta phải chờ xe buýt tới trễ. Nhưng tại sao lại mất thời giờ chờ đợi mà không lần hạt Câm Côi để cầu nguyện cho những ai cần tới lời cầu nguyện của chúng ta? Chuỗi Mân Côi giúp chúng ta chiến được ”các kho tàng trên Trời” (Mt 6,20).
Một cách đặc biệt chúng ta hãy nhớ tới gương mẫu ngoại thường mà Thiên Chúa đã ban tặng cho nhân loại trong thế kỷ XX: đó là cha thánh Pio thành Pietrelcina. Tính trung bình mỗi ngày cha Pio lần hơn 100 chuỗi Mân Côi. Thật là điều không thể tin được, nếu chính cha không vén mở cho chúng ta biết điều đó, và nếu hàng trăm tín hữu đã không tận mắt chứng kiến. Họ trông thấy vị linh mục Capucino này liên lỉ lần hạt Mân Côi không biết mỏi mệt, ngày đêm, hết năm này sang năm khác, với tràng chuỗi trong đôi tay mang vết thương rướm máu ấy.
Thật vậy, có thể nói rằng cha Pio lần hạt Mân Côi suốt ngày. Và có vài lần cha đã nói rằng cha muốn ngày kéo dài ra 40 giờ đồng hồ để cha có thể lần hạt nhiều gấp đôi!
Thật thế, Đức Mẹ Fatima đã không mời gọi một cách uổng công đối với cha Pio. Và người ta đã thấy rằng cha Pio rất xác tín về các lời khẳng định của chị Lucia, một trong ba trẻ mục đồng đã được trông thấy Đức Mẹ ở Fatima năm 1917. Chị nói: ”Kể từ khi Đức Trinh Nữ Rất Thánh đã ban sự hữu hiệu cho Chuỗi Mân Côi Thánh, không có vấn đề vật chất hay tinh thần, quốc gia hay quốc tế nào mà lại không thể giải quyết với Kinh Mân Côi Thánh và với các hy sinh của chúng ta”. Chị còn nói thêm: ”Sự suy đồi của thế giới chắc chắn là hậu qủa của sự sa sút tinh thần cầu nguyện. Chính để cho thấy trước sự lạc hướng này mà Đức Mẹ đã tha thiết xin chúng ta lần hạt Mân Côi... Kinh Mân Côi là khí giới mạnh mẽ nhất mà chúng ta có thể dùng để bảo vệ mình trong cuộc chiến”.
Chắc chắn là cha Pio đã không giữ khí giới này trong tình trạng nghỉ ngơi. Trái lại, cha đã sử dụng nó đêm ngày, trong mọi loại chiến đấu chống lại kẻ thù. Khi còn là linh mục trẻ, tại Giovanni Rotondo cha ngủ với các chủng sinh trong một góc nhà ngủ của tiểu chủng viện. Một trong các chủng sinh nghe một tiếng động của các thanh sắt bị uốn cong và các tiếng rên tắc nghẽn của cha Pio đang van nài Đức Mẹ: ”Lậy Đức Me, xin cứu giúp con!” Sáng hôm sau chú bé tới giường cha Pio và trông thấy các thanh sắt của bức màn bị bẻ cong. Vào ban chiều trong giờ chơi các chủng sinh nài nẵng hỏi cha Pio tại sao các thanh sắt treo màn lại bị cong queo như vậy, và tại sao ban đêm cha lại rên siết như thế. Sau cùng cha đồng ý nói cho các chú biết lý do, để dậy các chú sự cần thiết của lời cầu nguyện và sức mạnh của Kinh Mân Côi chống lại kẻ thù là ma qủy. Thế thì chuyện gì đã xảy ra? Một tiểu chủng sinh bị cám dỗ về đức trong sạch đã khẩn nài cha Pio là cha linh hướng của cậu. Cha lập tức lần hạt Mân Côi. Kẻ thù là ma qủy thấy mình bị đánh bại liền trút sự giận dữ lên người cha bằng cách tấn công cha một cách điên loạn. Thế mới biết Kinh Mân Côi quyền năng chừng nào!
(Thánh Mẫu Học bài số 367)
Linh Tiến Khải
Các tin khác